Thời mới bắt đầu khởi nghiệp, mình còn đang đi thuê nhà trọ. Giấc mơ đơn giản chỉ là được ở cái phòng trọ không tốn tiền. Công nhận cũng thật ngô nghê. Nhưng tốt hơn bây giờ là dám ước mơ.
Năm 2014, có đi hỏi thuê cái nhà nguyên căn có 5 phòng đang cho thuê lại. Định thuê rồi cho thuê lại 4 phòng, 1 phòng ở. Nhưng không ngờ, tên gà mờ như mình còn mình không biết độ tỉnh táo, nhẫn tâm như chủ nhà.
Nhà chủ đuổi hết những người thuê cũ trong nhà. Nói phải sữa rồi cho thuê nhà nguyên căn. Những người thuê phải ra khỏi nhà hôm trước, hôm sau họ treo biển cho thuê lại với giá cao hơn 200k/phòng. Nhà có 5 phòng = tăng được lên 1 triệu.
Năm 2014, tăng được 1 triệu tiền nhà là được một phòng trọ như vậy. Nhưng không hiểu được để có được điều đó, ngoài vốn tiền cọc ban đầu, còn cần thêm vốn sửa chữa. Nhưng quan trọng là độ tỉnh táo, khéo leo ứng sử giữa người với người.
Mình nhà nghèo đi lên, còn nghĩ thương người đi thuê. Vì còn đồng cảm như vậy, nên tiếp tục ở trọ thêm 7 năm.
Năm 2018 mình thuê nhà nguyên căn ở Gò Vấp lấy chỗ ở và làm việc. Đến năm 2020 vợ về quê dưỡng bầu, mới cho thuê lại phòng dư. Lúc đó mới hiểu được một phần cảm giác đi thuê nhà và cho thuê lại.
Từ ước mơ đến thực tế, công nhận là lắm trật trầy và lắm gian nan. Nhưng công nhận, phải có ước mơ mới có động lực, có làm mới có kết quả. Kết quả đôi khi chưa được như ý, nhưng cũng là một trải nghiệm thú vị.